^
^
Lạc Giáo Của Phanxicô | Lạc Giáo Trong Vaticanô II | Lạc Giáo Của Biển Đức XVI | Lạc Giáo Của Gioan Phaolô II | Từ Điển Thuật Ngữ Nguyên Tắc | Sự Thật Về Kẻ Mạo Danh Sơ Lucia | Kế Hoạch Hoá Gia Đình Tự Nhiên (NFP) Là Tội Lỗi | Lòng Thương Xót Chúa Của Sơ Faustina Là Giả | Cửa Hàng Online Và Thông Tin Liên Lạc |
Các Bước Hoán Cải | Nơi Lãnh Nhận Các Bí Tích | Thánh Mân Côi | Không Có Ơn Cứu Độ Bên Ngoài Giáo Hội | Trả Lời Kháng Bác Về Thuyết Trống Toà | Tân Thánh Lễ Vô Hiệu | Nghi Thức Truyền Chức Linh Mục Mới | E-Exchanges |
Ngày 13 tháng 5: Đức Mẹ Fatima và Thánh Robertô Bellarminô
Thứ Sáu tới là ngày 13 tháng 5, ngày kỷ niệm lần đầu Đức Mẹ xuất hiện tại Fatima đến với Jacinta, Francisco và Lucia ngày 13 tháng 5 năm 1917. Ngày 13 tháng 5 cũng là ngày lễ kính Thánh Robertô Bellarminô (trong lịch Công giáo trước Vaticanô II), Thánh Tiến sĩ của Giáo hội, người được biết đến nhiều nhất bởi những ai trong phong trào truyền thống vì giáo huấn của ông, rằng một người lạc giáo công khai sẽ không còn là Giáo hoàng.
Mặc dù phải đến năm 1930 Thánh Robertô mới được Giáo Hoàng Piô XI phong thánh, nhưng Trời hiển nhiên biết rằng ngày lễ của Thánh Robertô sẽ nằm vào ngày đánh dấu lần đầu Đức Mẹ xuất hiện tại Fatima. Tại sao Trời lại chọn ngày lễ Thánh Robertô Bellarminô để đánh dấu sự khởi đầu mầu nhiệm Fatima? Hầu như tất cả những người trong phong trào truyền thống bình luận về các nội dung có khả năng của bí mật Fatima thứ ba đều đồng ý rằng nó liên quan đến hiện tượng chối đạo từ Giáo hội, và hiện tượng chối đạo giữa những người tự nhận giữ các vị trí quan trọng trong hệ thống phẩm trật Công giáo. Thật thú vị là ngày đầu tiên của thông điệp Fatima – một thông điệp mà, theo hầu hết tất cả các nhà bình luận truyền thống, đan xen với một cảnh báo về sự chối đạo trong số những người tự nhận giữ các vị trí quan trọng trong hệ thống phẩm trật Công giáo – Trời đã chọn ngày lễ của vị thánh nổi tiếng nhất trong số những người truyền thống vì giáo huấn của ông, rằng người giữ vị trí cao nhất trong tất cả, Đức Giáo Hoàng, sẽ mất chức nếu ông ta trở thành kẻ lạc giáo công khai?! Có lẽ điều này sẽ khiến những ai không theo thuyết trống toà tư lự – tư lự ngẫm nghĩ những gì Trời có lẽ đang nói với họ chỉ bởi chi tiết này, cụ thể là, giáo huấn của Thánh Robertô về điểm này phải được chú ý, vì điều đó đúng và bắt nguồn từ tín điều được minh định.
Cho ngày 13 tháng 5 sắp tới, chúng tôi tái hiện bên dưới lời tường thuật của sử gia William Thomas Walsh về cuộc hiển hiện lần đầu của Đức Mẹ tại Fatima.
Ngày 13 tháng 5 năm 1917: Ngay trước mặt họ, trên đỉnh của một cây sồi xanh nhỏ – cao chừng ba foot (một mét), và những chiếc lá có gai, giống như xương rồng – họ nhìn thấy một chùm ánh sáng. Và ở trung tâm nó là một người phụ nữ.
Như Lucia mô tả, bà là “một Đức Bà trắng chói, rực rỡ hơn cả mặt trời, tinh khiết hơn và sáng chói hơn cả những tia sáng đi qua một cốc pha lê đầy nước kết tinh.” Khuôn mặt của bà đẹp không thể tả, “không buồn, không vui, nhưng trang nghiêm” – có vẻ hơi trách móc, nhưng hiền từ; hai bàn tay bà đan lại với nhau trước ngực trong cầu nguyện, hướng lên trên, với tràng mân côi được giữ bởi bàn tay phải. Ngay cả trang phục của bà dường như chỉ được làm bằng cùng một ánh sáng trắng; Một chiếc áo dài đơn giản phủ đến chân bà, và bên trên là một chiếc áo choàng từ đầu bà đến chân, viền áo được làm bằng một thứ ánh sáng dữ dội hơn dường như lấp lánh như vàng. Cả mái tóc và đôi tai đều không thể nhìn thấy. Các đặc điểm? Hầu như không thể nhìn rõ vào khuông mặt; nó thật chói mắt và khiến ta chớp mắt hoặc nhìn đi nơi khác.
Những đứa trẻ đứng mê hoặc trong những tia sáng rực rỡ bao quanh bà trong một khoảng cách có lẽ là một mét rưỡi.
Họ giờ đây không còn sợ hãi, mà chỉ có một niềm vui sướng cùng cảm giác bình an. Thực sự chính là “tia chớp” trước đó đã làm họ sợ hãi. Lucia đủ tự kiểm soát để đặt ra một câu hỏi:
Thiên đàng! Lucia đột nhiên nhớ đến hai cô gái vừa mất gần đây. Họ là bạn của gia đình cô, và thường đến nhà cô để học dệt từ chị gái Maria.
Trong lúc bà nói những lời, “a grace de Deus,” [ân sủng Thiên Chúa] Đức Mẹ xoè đôi bàn tay đáng yêu của bà, và từ lòng bàn tay xuất hiện hai luồng ánh sáng mãnh liệt đến nỗi nó không chỉ bao phủ những đứa trẻ bởi những tia sáng, mà dường như xuyên qua lồng ngực chúng, đi đến những phần sâu thẳm nhất của trái tim và linh hồn, “Làm cho chúng tôi nhìn thấy chính mình trong Thiên Chúa” – đây là những lời của sơ Lucia – “rõ ràng hơn trong ánh sáng ấy hơn là trong những tấm gương tốt nhất.” Một ơn thúc giục không thể cưỡng lại khiến chúng quỳ xuống và đọc cách nhiệt thành: “Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi, con kính yêu Người! Lạy Chúa của con, lạy Chúa của con, con kính yêu Người trong Mình Thánh!”
Đức Bà chờ họ đọc xong kinh cầu này. Sau đó, bà nói, “Hãy đọc kinh Mân côi mỗi ngày, để có được hòa bình cho thế giới, và kết thúc chiến tranh.”
Ngay sau đó, bà thanh thản bay lên cao từ cây sồi xanh để lướt về phía đông “đến khi bà mất hút trong khoảng cách bao la.” (Đức Mẹ Fatima, trang 51-52)
Bài Viết Liên Quan