^
^
Lạc Giáo Của Phanxicô | Lạc Giáo Trong Vaticanô II | Lạc Giáo Của Biển Đức XVI | Lạc Giáo Của Gioan Phaolô II | Từ Điển Thuật Ngữ Nguyên Tắc | Sự Thật Về Kẻ Mạo Danh Sơ Lucia | Kế Hoạch Hoá Gia Đình Tự Nhiên (NFP) Là Tội Lỗi | Lòng Thương Xót Chúa Của Sơ Faustina Là Giả | Cửa Hàng Online Và Thông Tin Liên Lạc |
Các Bước Hoán Cải | Nơi Lãnh Nhận Các Bí Tích | Thánh Mân Côi | Không Có Ơn Cứu Độ Bên Ngoài Giáo Hội | Trả Lời Kháng Bác Về Thuyết Trống Toà | Tân Thánh Lễ Vô Hiệu | Nghi Thức Truyền Chức Linh Mục Mới | E-Exchanges |
Một người có thể vừa ủng hộ phá thai và vừa là một phần của giáo phái Vaticanô II
John Kerry nhận “Mình Thánh” tại một nhà thờ Vaticanô II ở Boston. Chú ý đến hình ảnh em bé kỳ diệu xuất hiện như thể Kerry đang ăn nó![1]
Chúng tôi đã liệt kê rất chi tiết rằng giáo phái Vaticanô II đầy rẫy với thờ ơ tôn giáo và phủ nhận các tín điều rất cơ bản của Đức tin Công giáo. Những vấn đề duy nhất mà nó giả vờ nắm giữ là các vấn đề liên quan đến luân lý và phẩm giá con người, không phải các vấn đề của Đức tin. Ví dụ, trong khi giáo phái Vaticanô II chắc chắn ủng hộ các tôn giáo giả dối, chẳng hạn như Hồi giáo và Do Thái giáo, nó giả vờ chống phá thai và tránh thai nhân tạo.
Tuy nhiên, không có chính trị gia ủng hộ phá thai, dù có nổi bật hay táo bạo ủng hộ phá thai như thế nào, đã bị các nguỵ giáo hoàng Vaticanô II phạt vạ tuyệt thông (tức là bị trục xuất khỏi “Giáo hội”). Khi chúng ta xem xét điều đó, hãy nhớ rằng Gioan Phaolô II chỉ mất chưa đầy 72 giờ để “phạt vạ tuyệt thông” Tổng Giám mục Marcel Lefebvre vì đã dâng hiến các giám mục mà không có ủy nhiệm Giáo hoàng! Lefebvre đã thánh hiến các giám mục này cho việc truyền bá Thánh lễ Latin. Gioan Phaolô II lo ngại rằng nhiều Thánh lễ Latin truyền thống sẽ khả dụng, điều mà ông rất muốn ngưng, vì vậy ông không lãng phí thời gian ban hành án phạt. Nếu ông hoặc Biển Đức XVI thực sự chống phá thai, họ sẽ hành động nhanh chóng chống lại các chính trị gia ủng hộ phá thai ngoan cố với hình phạt rút phép thông công, giống như Gioan Phaolô II đã làm với Lefebvre.
Trường hợp khét tiếng nhất là ứng cử viên tổng thống của đảng Dân chủ, John Kerry. Kerry “tự hào” với một sự nghiệp bỏ phiếu ủng hộ phá thai 100%, và phô trương lập trường ủng hộ phá thai của mình trước toàn thế giới khi ông trở thành một trong những nhân vật nổi tiếng nhất thế giới trong Chiến dịch tranh cử Tổng thống năm 2004. Ông liên tục được nhận “Mình Thánh” trong Giáo hội Novus Ordo, trước sự phản đối của hàng triệu người tuyên xưng là Công giáo. Gioan Phaolô II hoàn toàn không làm gì cả, và Biển Đức XVI không làm gì cả.
Nếu bất cứ ai bị giáo phái Vaticanô II phạt vạ tuyệt thông vì lập trường ủng hộ phá thai, thì đó sẽ là John Kerry. Ông không chỉ không bị phạt vạ tuyệt thông, mà hầu hết mọi giám mục Novus Ordo đề cập đến vấn đề này đều từ chối nói rằng Kerry thậm chí nên bị từ chối cho Rước lễ. Vào cuối phần này, chúng ta sẽ xem xét các tác động thần học của việc này đối với hệ thống phẩm trật Giáo hội Vaticanô II/Novus Ordo.
Giám mục Robert Vasa từ Baker (Oregon) đã mô tả cuộc thảo luận và quyết định của các giám mục về vấn đề các chính trị gia Công giáo ủng hộ phá thai:
Điều này có nghĩa là chính sách chính thức được các “giám mục” Hoa Kỳ thông qua về vấn đề nghiêm trọng này là các chính trị gia ủng hộ phá thai thậm chí không cần phải bị từ chối cho Rước lễ, và mọi “giám mục” đều có thể tự quyết định. Điều này thể hiện rằng ta có thể chính thức nhận được “Mình Thánh” và là một “người Công giáo” tốt trong giáo phái Vaticanô II và đồng thời ủng hộ phá thai.
Sau khi xem xét chính sách, theo đó các “giám mục” tự quyết định liệu những kẻ ủng hộ việc giết người trong bụng mẹ có nên được rước lễ hay không, “Hồng Y” Ratzinger nói rằng điều đó “rất hài hòa” với các nguyên tắc của Bộ Giáo lý Đức tin.[3]
Chúng ta phải nhớ về bối cảnh mà những kết luận này được đi đến. Năm 2004, vụ bê bối về các chính trị gia “Công giáo” ủng hộ phá thai được nhận “Mình Thánh” và không bị vạ tuyệt thông đã được đưa lên trang đầu bởi các phương tiện truyền thông “Công giáo” và nhiều phương tiện truyền thông chính thống. Mọi người đều biết về nó, nhưng câu hỏi là: liệu giáo phái Vaticanô II có làm gì để ngăn chặn điều đó không? Giáo phái Vaticanô II có chấp nhận là những người ủng hộ phá thai “Công giáo” hay không? Liệu nó có tuyên bố rằng chính tư cách thành viên của họ trong “Giáo hội” phụ thuộc vào việc họ lên án tội phá thai không? Hay là, bằng sự im lặng, chỉ ra rằng ta có thể tin giữ bất cứ điều gì trong giáo phái Vaticanô II và không bị vạ tuyệt thông? Câu trả lời là chẳng có gì được thực hiện. Sự không hành động trong bối cảnh này chắc chắn tương đương với một tuyên bố chính thức của giáo phái Vaticanô II rằng ta có thể là một người Công giáo và ủng hộ phá thai cùng lúc.
Tóm lại: giáo phái Vaticanô II không chỉ từ chối phạt vạ tuyệt thông các chính trị gia ủng hộ phá thai, chẳng hạn như John Kerry, mà chính cả Tổng trưởng Bộ Giáo lý Đức tin, “Hồng y” Ratzinger (bây giờ là Biển Đức XVI), đồng ý rằng các chính trị gia ủng hộ phá thai không cần phải bị từ chối cho Rước lễ, do đó chứng minh giáo phái Vaticanô II không cho rằng việc ta phải chống phá thai là một tín điều ràng buộc.
Ngoại trưởng Vatican, “Hồng y” Angelo Sodano, đã trao tước Hiệp sĩ cho Julian Hunte, một chính trị gia ủng hộ phá thai ở Tây Ấn.[4]
“Tổng Giám mục” “cực kỳ bảo thủ” của Denver, Charles Chaput, không cho rằng các chính trị gia ủng hộ phá thai phải bị từ chối được Rước lễ; Nhưng ông ta không “loại trừ điều đó.” Wow... Ông ta thực sự là “cái búa của bọn lạc giáo.”
Một kẻ như thế không phải là người Công giáo; và Chaput là bảo thủ cực đoan theo tiêu chuẩn Novus Ordo! “Giám mục” Mengeling của Lansing, Michigan – một kẻ bội đạo hoàn toàn khác – thẳng thừng từ chối trừng phạt Thống đốc ủng hộ phá thai Granholm. “Đức Giám mục Mengeling đã chính thức nói với giới truyền thông rằng ngài sẽ KHÔNG LÀM GÌ để kỷ luật Granholm hoặc bất kỳ chính trị gia Công giáo ủng hộ phá thai nào khác.”[6] Tên lạc giáo viết bài báo này nói rằng “Giám mục” Mengeling đã ly khai với Rôma (các “giáo hoàng” Vaticanô II). Không phải như vậy, vì các nguỵ giáo hoàng Vaticanô II đã không làm gì để phạt vạ tuyệt thông hoặc ngăn chặn các chính trị gia ủng hộ phá thai được Rước lễ. Họ có thể rất dễ dàng và ngay lập tức phạt vạ tuyệt thông John Kerry và tất cả các chính trị gia ủng hộ phá thai, nhưng họ cố tình chọn không làm điều đó, bởi vì họ là những kẻ bội đạo không thực sự phản đối phá thai.
“Hồng y” của Baltimore, William Keeler, cũng nói rằng John Kerry không nên bị từ chối Rước lễ. Ngài nói rằng việc của các giám mục không phải là làm một việc như vậy: “Chúng ta không cần các giám mục tham gia vào hành động như thế.”[7] Chúng tôi tự hỏi những gì ông ta nghĩ rằng một “giám mục” nên làm: hành động như bù nhìn và luân chuyển những kẻ ấu dâm, và sau đó thuê luật sư để đàm phán giải quyết các vụ bê bối tình dục?
Keeler là kẻ bội đạo cũng nói rằng chúng ta không nên hoán cải người Do Thái, nhưng một lần nữa, mỗi một “giám mục” Novus Ordo đều đồng ý thế!
Cựu “Giám mục” Pittsburgh, Donald Wuerl, cũng sẽ không từ chối việc Rước lễ cho những kẻ ủng hộ phá thai. “Giám mục Công giáo Pittsburgh hôm qua nói rằng các chính trị gia Công giáo không nên ủng hộ phá thai hợp pháp nhưng ngài không ủng hộ việc từ chối cho Rước lễ.”[8]
“Tổng Giám mục” Cincinnati, Daniel Pilarczyk nói rằng các chính trị gia ủng hộ phá thai không nên bị từ chối cho Rước lễ, bởi vì nếu thế ta sẽ phải từ chối cho Rước lễ tất cả những ai bác bỏ bất cứ giáo huấn nào của Giáo hội! Chính xác là thế đấy, tên bội đạo!
“Giám mục” John Steinbock của Fresno, California cũng không ủng hộ việc từ chối cho Rước lễ những ai ủng hộ phá thai: “Tôi đã biểu thị cho các linh mục và phó tế rằng tài liệu này không nói, như đã được báo cáo sai bởi các phương tiện truyền thông thế tục, rằng các chính trị gia Công giáo bỏ phiếu cho phá thai sẽ không được rước lễ. Nó hoàn toàn không đề cập đến các chính trị gia Công giáo.”[10]
“Tổng Giám mục” Alexander Brunett của Seattle đã nói rằng các chính trị gia ủng hộ phá thai không nên bị từ chối Rước lễ: “Các thừa tác viên bí tích Thánh Thể không nên tự mình từ chối cho Rước lễ bất cứ ai dự Thánh lễ.”[11]
“Giám mục” của Galveston-Houston, Joseph A. Fiorenza có vấn đề với một số ít các “giám mục” Novus Ordo ủng hộ việc từ chối cho Rước lễ:
“Giám mục” Fiorenza rõ ràng không biết gì về truyền thống của Giáo hội. Các Giáo hoàng qua các thời đại đã tuyên bố tín lý rằng những người không Công giáo nhận Thịt Chiên bên ngoài Giáo hội rước án phạt đời đời lên chính họ.
Và Đức Giáo Hoàng Biển Đức XIV (không phải Nguỵ giáo hoàng Biển Đức XVI) nói rõ rằng không chỉ những người không công giáo được tuyên bố sẽ bị từ chối các bí tích, mà bất cứ ai được biết là phản đối ngay chỉ một giáo huấn chính thức của Giáo hội.
Các giám mục Arizona sẽ không từ chối cho John Kerry Rước lễ: “… Hai giám mục Arizona nói rằng họ sẽ không từ chối cho Rước lễ với các chính trị gia Công giáo La Mã ủng hộ quyền phá thai.
Giám mục Thomas J. Olmsted của Phoenix nói rằng thay vì từ chối cho Rước lễ, ngài sẽ cố gắng sử dụng sự thuyết phục để giáo dục các chính trị gia về giáo huấn của Giáo hội.”[17]
Chúng ta có thể tiếp tục trích dẫn hết “giám mục” Novus Ordo này đến “giám mục” khác nói điều tương tự, nhưng luận điểm đã được làm rõ. Trong giáo phái Vaticanô II, chống phá thai là một lựa chọn mà “hệ thống phẩm trật” sẽ “thuyết phục” bạn nắm giữ. Nói cách khác, đây chỉ là vấn đề ý kiến, không phải là một tín điều ràng buộc dưới án Hoả ngục, vạ tuyệt thông và bị nguyền rủa.
Giờ đây chúng ta phải xem xét các tác động thần học của lập trường này, hay đúng hơn, sự không có lập trường của giáo phái Vaticanô II. Lạc giáo được thể hiện không chỉ bằng lời nói và hành động, mà còn bởi sự thiếu sót. Nếu một người nói rằng ông ta ủng hộ tín điều Công giáo, nhưng từ chối lên án một lạc giáo đối nghịch với tín điều đó khi được yêu cầu, ông ta không phải là người Công giáo. Chân lý này đã được thể hiện trong cuộc khủng hoảng Ariô. Giám mục Eusebius thành Nicomedia đã ký vào tuyên tín về tín điều Chúa Ba Ngôi của Công đồng Nicaea, nhưng ông từ chối lên án người Ariô đã phủ nhận tín điều này.
Vì Eusebius thành Nicomedia từ chối lên án người Ariô và “thân thiện” với họ, mặc dù ông đã ký vào tờ tuyên xưng tín điều chân thật, ông đã bị trục xuất cách đúng đắn với những kẻ lạc giáo.[19] Tương tự như vậy, các “giám mục” Novus Ordo/Vaticanô II có thể tuyên bố phản đối phá thai – mà như chúng ta đã thấy, là lạc giáo hoặc tội ác duy nhất mà đôi khi họ chống lại – và có thể ký các tuyên bố nói rằng điều đó là sai, nhưng vì họ không phạt vạ tuyệt thông hoặc lên án những người ủng hộ phá thai ngoan cố, họ thực sự không phản đối nó. Chúng ta đã thấy rằng, với tư cách là một cơ thể - và với sự đồng ý của Rôma – họ từ chối rút phép thông công hoặc thậm chí cho rằng những kẻ ủng hộ giết người trong bụng mẹ không xứng đáng được Rước lễ, những kẻ chình ình trước mặt họ, chẳng hạn như John Kerry.
"Hồng y" Dolan trao "Thánh thể" cho Joe Biden - một người ủng hộ quyền phá thai khét tiếng
Vào ngày 10 tháng 5 năm 2004, 48 Hạ nghị sĩ Dân chủ - bao gồm cả “người Công giáo” ủng hộ phá thai – đã gửi một lá thư cho Hồng y Theodore McCarrick của Washington, D.C., táo tợn tuyên bố rằng việc từ chối cho Rước lễ như một cách để khiến các chính trị gia Công giáo phản đối quyền phá thai sẽ phản tác dụng và có thể sẽ thúc đẩy sự bài Công giáo.[20] Nói cách khác, về cơ bản họ đã đưa việc chối bỏ giáo huấn Công giáo cách táo tợn chình ình trước mặt các giám mục – thách họ dám làm điều gì về việc đó. Tất nhiên, không có gì được thực hiện bởi các “giám mục” giả mạo của phái Vaticanô II để lên án những kẻ lạc giáo đang đặt lạc giáo của chúng chình ình trước mặt họ.
Do đó, sự thật là một người có thể là thành viên của giáo phái Vaticanô II mà không phản đối phá thai. Trên thực tế, vào ngày 22 tháng 6 năm 2006, tại “Thánh lễ” nhậm chức cho Tổng Giám mục Donald W. Wuerl, John Kerry đã được đại sứ cho các giám mục Hoa Kỳ của Biển Đức XVI:
Những sự kiện này thừa sức chứng minh rằng chống phá thai không phải là điều phải được tin giữ để trở thành một phần của giáo phái Vaticanô II. Nhưng ta không thể dâng hiến các giám mục cho việc lan truyền Thánh lễ Latin truyền thống mà không bị phạt vạ tuyệt thông trong vòng 72 giờ (ví dụ: Lefebvre). Điều này một lần nữa chứng minh rằng giáo phái Vaticanô II, hiện do Biển Đức XVI đứng đầu, không phải là Giáo hội Công giáo, mà là Giáo hội Đối lập.
[1] Time Magazine, ngày 21 tháng 6, 2004, tr. 4.
[2] http://www.wf-f.org/Bishops_Catholics_Politics.html#anchor36189926
[3] http://www.usccb.org/comm/archives/2004/04-133.htm
[4] http://www.lifesite.net/ldn/2004/sep/04092702.html
[5] http://www.lifesite.net/ldn/2004/may/04052603.html
[6] http://www.catholiccitizens.org/press/contentview.asp?c=14536
[7] Mặt trời Baltimore, ngày 28 tháng 5, 2004; http://www.wf-f.org/Bishops_Catholics_Politics.html#anchor69086
[8] http://www.pittsburgpostgazette.com/pg/04147/322065.stm
[9] http://www.wf-f.org/Bishops_Catholics_Politics.html#anchor932576
[10] http://www.dioceseoffresno.org/letters/20040701knxtcommunion.html
[11] http://www.wf-f.org/Bishops_Catholics_Politics.html#anchor3484970
[12] http://www.wf-f.org/Bishops_Catholics_Politics.html#anchor114660
[13] The Papal Encyclicals, bởi Claudia Carlen, Raleigh: The Pierian Press, 1990, Quyển 1 (1740-1878), tr. 222.
[14] The Papal Encyclicals, Quyển 1 (1740-1878), tr. 256.
[15] The Papal Encyclicals, Quyển 1 (1740-1878), tr. 364.
[16] The Papal Encyclicals, Quyển 1 (1740-1878), tr. 105-106.
[17] http://www.tucsoncitizen.com/news/local/052204b1_abortion
[18] Warren H. Carroll, A History of Christendom, Quyển 2 (The Building of Christendom), Front Royal, VA: Christendom Press, 1987, tr. 11.
[19] Fr. John Laux, Church History, Rockford, IL: Tan Books, 1989, tr. 112.
[20] http://www.msnbc.msn.com/id/5017313/
[21] http://www.catholic.org/international/international_story.php?id=20313
Bài Viết Liên Quan