^
^
Lạc Giáo Của Phanxicô | Lạc Giáo Trong Vaticanô II | Lạc Giáo Của Biển Đức XVI | Lạc Giáo Của Gioan Phaolô II | Từ Điển Thuật Ngữ Nguyên Tắc | Sự Thật Về Kẻ Mạo Danh Sơ Lucia | Kế Hoạch Hoá Gia Đình Tự Nhiên (NFP) Là Tội Lỗi | Lòng Thương Xót Chúa Của Sơ Faustina Là Giả | Cửa Hàng Online Và Thông Tin Liên Lạc |
Các Bước Hoán Cải | Nơi Lãnh Nhận Các Bí Tích | Thánh Mân Côi | Không Có Ơn Cứu Độ Bên Ngoài Giáo Hội | Trả Lời Kháng Bác Về Thuyết Trống Toà | Tân Thánh Lễ Vô Hiệu | Nghi Thức Truyền Chức Linh Mục Mới | E-Exchanges |
Kháng bác 18: Công đồng Constance lên án ý nghĩ rằng một người theo lạc giáo không còn là Giáo Hoàng, vì ông không phải là thành viên của Giáo Hội...
Lỗi lầm của John Hus, bị Công đồng Constance lên án: “#20. Nếu Đức Giáo Hoàng tà ác và đặc biệt là nếu ông ta được biết trước (như một kẻ bị đày đoạ), thì như Giuđa, Tông Đồ, ông ta là của quỷ dữ, tên trộm và đứa con hư hỏng, và ông ta không phải là người đứng đầu Giáo Hội chiến đấu thánh thiện, vì ông ta không phải là thành viên của Giáo Hội.”[1] – Lên án
Trả lời: Không, Công đồng Constance đã không lên án ý nghĩ rằng một kẻ lạc giáo sẽ không còn là giáo hoàng. Đây là một sự hiểu lầm nghiêm trọng về đề xuất này. Như chúng ta thấy rõ ở trên, Công đồng lên án một điều khác biệt đáng kể. Nó lên án đề xuất rằng một người tà ác sẽ không còn là người đứng đầu Giáo Hội, vì ông ta không phải là thành viên của Giáo Hội. Kiến nghị từ tên lạc giáo Hus khẳng định cách đúng đắn rằng một người không phải là thành viên của Giáo Hội không thể là người đứng đầu Giáo Hội, nhưng nó có vấn đề ở chỗ nói rằng Đức Giáo Hoàng ngưng là thành viên nếu ông ta “tà ác.”
Giáo Hoàng Piô XII, Mystici Corporis Christi (# 23), ngày 29 tháng 6, 1943:
“Không phải mọi tội lỗi, vô luận nghiêm trọng như thế nào, bởi bản chất của nó cắt lìa một người khỏi Cơ Thể Giáo Hội, như ly giáo hay lạc giáo hay bội đạo.”[2]
Một giáo hoàng chỉ đơn thuần là tà ác không ngưng là Giáo Hoàng, nhưng một kẻ ly giáo hay lạc giáo thì có. Điều này là do lạc giáo, ly giáo, và bội giáo tách một người ra khỏi Giáo Hội, trong khi những tội lỗi khác (bất kể chúng nghiêm trọng hay tà ác đến đâu) thì không. Do đó, chúng ta có thể thấy rõ trích dẫn này đang lên án ý nghĩ rằng sự tà ác tách rời một người khỏi Giáo Hội. Nó không phải đang lên án sự thật một kẻ lạc giáo ngưng là giáo hoàng. Trên thực tế, nhiều đề xuất khác từ John Hus đã bị Công đồng Constance lên án nhiều lần ý nghĩ sai lầm được thể hiện ở trên theo những cách khác nhau: rằng những kẻ tà ác không phải là một phần của Giáo Hội.[3]
Trở về Trả lời các Kháng bác về Thuyết Trống Toà.
Chú thích:
[1] Denzinger 646.
[2] The Papal Encyclicals, Quyển 4 (1939-1958), tr. 41.
[3] Denzinger 627 ff.
Bài Viết Liên Quan