^
^
Lạc Giáo Của Phanxicô | Lạc Giáo Trong Vaticanô II | Lạc Giáo Của Biển Đức XVI | Lạc Giáo Của Gioan Phaolô II | Từ Điển Thuật Ngữ Nguyên Tắc | Sự Thật Về Kẻ Mạo Danh Sơ Lucia | Kế Hoạch Hoá Gia Đình Tự Nhiên (NFP) Là Tội Lỗi | Lòng Thương Xót Chúa Của Sơ Faustina Là Giả | Cửa Hàng Online Và Thông Tin Liên Lạc |
Các Bước Hoán Cải | Nơi Lãnh Nhận Các Bí Tích | Thánh Mân Côi | Không Có Ơn Cứu Độ Bên Ngoài Giáo Hội | Trả Lời Kháng Bác Về Thuyết Trống Toà | Tân Thánh Lễ Vô Hiệu | Nghi Thức Truyền Chức Linh Mục Mới | E-Exchanges |
Trao đổi với một linh mục lớn tuổi
Thật tình cờ, tôi tìm được trang web của các anh sáng nay ... Tôi là một linh mục Dòng Tên 86 tuổi, được thụ phong vào năm 1952, khi Đức Piô XII là Giáo hoàng. Tôi sau đó có đặc ân được nói chuyện riêng với ngài và được ngài ban phước. Ngài ấy là một trong những vị anh hùng của tôi. Tôi viết thư cho các anh vì tôi bối rối. Rõ ràng các anh coi đại đa số những người tự gọi mình là Công giáo là những người dính líu vào lạc giáo và ly giáo chứ không thực sự là thành viên của Giáo hội Công giáo. Tôi là một trong số đó. Thắc mắc của tôi là các anh nghĩ chúng tôi đã sai từ khi nào.
Tôi đang giảng dạy ở Rôma với tư cách là một giáo sư thần học trẻ khi Giáo hoàng Piô XII qua đời. Tôi đã ở Quảng trường Thánh Phêrô vài tuần sau đó khi cuộc bầu cử Angelo Roncalli được công bố. Ông lấy tên là Gioan XXIII. Các anh có xem cuộc bầu cử này theo cách nào đó là không hợp lệ? Toàn thể Giáo hội bị lừa dối? Có phải Chúa Thánh Thần đã không bảo vệ bà? Chúng ta có thể làm gì để nhận ra rằng kẻ này thực sự không phải là Giáo hoàng? Có ai phản đối tính hợp lệ của cuộc bầu cử của ông ta vào thời điểm đó không? Chẳng phải lời hứa của Chúa Kitô rằng “Quyền lực Tử thần sẽ không thắng nổi” sẽ ngăn chặn một sự lừa dối bi thảm như vậy?
Nếu sau đó Giáo hoàng Gioan XXIII thực sự là Giáo hoàng, thì việc ông triệu tập một Công đồng đại chúng là một hành động không hợp lệ? Tôi đã ở Rôma khi công đồng được triệu tập. Tôi nhớ nhiều người nói rằng công đồng sẽ không kéo dài lâu và sẽ không đạt được nhiều thành tựu. Nhưng khi các giám mục trên thế giới tập hợp tại Công đồng Vaticanô II, chẳng phải đó không thực sự là một công đồng đại chúng, và được Chúa Thánh Thần hướng dẫn và bảo vệ khỏi việc dẫn dắt các tín hữu vào lỗi lầm? Có cách nào để biết rằng đây không phải là trường hợp không? Có phải Chúa Thánh Thần đã bỏ rơi Giáo hội sau cái chết của Đức Piô XII? Tôi đã trở về Hoa Kỳ để dạy thần học khi công đồng thực sự họp, nhưng tôi đã theo dõi các báo cáo về các động thái với sự chú ý lớn.
Đó là câu hỏi của tôi. Tại thời điểm nào các anh sẽ nói rằng đại đa số người Công giáo thực sự rơi vào lạc giáo? Tôi đã bị ấn tượng bởi sự thành khẩn của những gì tôi đọc trên trang web của các anh, về tình yêu hiển nhiên của các anh đối với Thiên Chúa và sự thật. Tôi cũng nghĩ về bản thân mình như một người trong suốt cuộc đời dài đã cố gắng yêu mến Thiên Chúa và truyền bá sự thật. Các anh nghĩ rằng tôi đã sai tại điểm nào? Làm thế nào các anh nghĩ rằng tôi đã có thể tránh được điều này?
Chân thành trong Thiên Chúa chúng ta.
[Tên được giữ lại]
Cảm ơn vì email của Cha. Rõ ràng Cha có rất nhiều câu hỏi. Chúng tôi thật sự vui mừng khi nghe về sự quan tâm của Cha. Câu trả lời cho các câu hỏi của Cha có thể được tìm thấy trong tài liệu của chúng tôi. Chúng tôi hy vọng Cha sẽ tiếp tục xem xét các thông tin.
“Cuộc bầu cử” của Gioan XXIII là không hợp lệ vì ông ta là một kẻ lạc giáo. Cũng có một số bằng chứng cho thấy ông không được bầu trước, nhưng một Hồng y khác đã được bầu. Như tài liệu của chúng tôi giải thích, lời hứa của Chúa Kitô với Giáo hội (rằng Quyền lực Tử thần sẽ không thắng nổi) không loại trừ 1) một cuộc bội giáo lớn, 2) các nguỵ giáo hoàng tại Rôma, 3) một Giáo hội Đối lập phát sinh ở Rôma làm giảm Giáo hội Công giáo thực sự thành một tàn dư. Ngoại trừ #3, các điều trên đã xảy ra trước đây ở các giai đoạn khác nhau của lịch sử Giáo hội (ví dụ: cuộc khủng hoảng Ariô, Đại Tây Ly Giáo, v.v.). Những lời hứa của Chúa Kitô với Giáo hội chỉ đơn giản là đảm bảo rằng Giáo hội Công giáo sẽ luôn tồn tại và rằng chính Giáo hội và Huấn quyền sẽ không thể sai lầm.
Những gì đã xảy ra với “Giáo hội” Vaticanô II đã được thực hiện bởi những kẻ không phải là giáo hoàng thực sự. Chúng không thi hành quyền năng của Huấn quyền Công giáo và vì vậy những giáo thuyết sai lạc của chúng không ảnh hưởng đến Huấn quyền. Vaticanô II đã được triệu tập và xác nhận bởi những Nguỵ giáo hoàng phi Công giáo và lạc giáo công khai. Do vậy, đây không phải là một công đồng đại chúng thực sự. Đó là một công đồng giả đã dạy nhiều lạc giáo.
Khi nào mọi người nên nhận thấy điều đó, Cha hỏi. Khi Vaticanô II thúc đẩy hoà giải với người Tin Lành và những người không Công giáo khác, họ nên nhận thấy điều đó. Bất kỳ người Công giáo nào quan tâm đến đức tin (và nghiên cứu nó như anh ta nên) đều biết rằng Giáo hội Công giáo khước từ tất cả những ai không đồng ý với giáo huấn của bà. Hình thức “hoà giải” duy nhất có thể xảy ra là sự hoán cải của những người không Công giáo. Vì vậy, bất kỳ việc chấp nhận người không Công giáo nào như họ đang là thế trong niềm tin phi Công giáo của họ là một sự phản bội đức tin Công giáo. Ví dụ, các án nguyền rủa của Công đồng Trentô (và các công đồng khác), được đưa ra chống lại tất cả những ai mâu thuẫn với tín điều Công giáo, đều nổi tiếng. Vì vậy, một kế hoạch hợp nhất với, và chấp nhận, các giáo phái / tôn giáo phi Công giáo nên báo động bất kỳ người Công giáo cảnh giác và được giáo dục nào rằng có gì đó lạc giáo và mang tính cách mạng đang diễn ra.
Toàn bộ tình huống này đã được dự đoán trong Kinh Thánh và trong các lời tiên tri Công giáo, như tài liệu của chúng tôi giải thích. Để trả lời câu hỏi khác của Cha: Vâng, đại đa số người Công giáo rơi vào lạc giáo và mất đức tin. Đáng buồn thay, những người cựu Công giáo này giờ đây là người Công giáo giả và đang trên đường bị luận phạt.
Khi nào họ mất đức tin? Điều này đã xảy ra và tiếp tục xảy ra trên cơ sở cá nhân: khi một người ngoan cố nắm lấy một hoặc nhiều lạc giáo của tôn giáo mới. Tại thời điểm đó, một người không còn là Công giáo và trở thành phần tử của Giáo phái Vaticanô II. Điều này chắc chắn đã xảy ra và tiếp tục xảy ra với tất cả những ai chấp nhận lạc giáo trong Vatican II về đại kết và sự thờ ơ tôn giáo nói chung. Ví dụ, ngay cả khi một người tin rằng Giáo hội Công giáo là Hội Thánh duy nhất chân thật, nếu họ chấp nhận các giáo phái Tin lành là ổn (mặc dù ít thật hơn), họ đã chấp nhận một tôn giáo lạc giáo và mất đi đức tin Công giáo. Thái độ này có lẽ được giữ bởi hầu hết tất cả những ai tham dự Thánh lễ Mới ngày nay. Và điều này chỉ là khi xem xét tình hình từ góc nhìn lạc giáo. Ta phải nhớ rằng chỉ một tội trọng sẽ đưa một người xuống Hoả ngục. Các giáo sĩ Vaticanô II thường không truyền đạt ngay cả những sự thật luân lý của đức tin Công giáo và đời sống thiêng liêng. Vì vậy, ngay cả khi một cá nhân chưa bị vạ tuyệt thông vì lạc giáo, nếu anh ta không được dạy việc cầu nguyện, đọc các sách bổ ích phần hồn, tránh những dịp tội lỗi, v.v., thì anh ta sẽ không tránh được tội trọng. Do đó, anh ta sẽ trên đường bị luận phạt, bất kể anh ta có từ chối tín điều nào của Giáo hội hay không.
Vì Cha đã hỏi, Cha đã sai khi chấp nhận các lạc giáo trong Vaticanô II và Thánh lễ Mới. Phong trào Đại kết đại diện cho sự bội giáo, như tài liệu của chúng tôi chứng minh. Nó đại diện cho việc bác bỏ tính thiết yếu của Chúa Giêsu Kitô và đạo thật của Người. Nó bác bỏ tín điều Bên ngoài Giáo hội Không có Ơn cứu độ. Thánh lễ Mới đại diện cho sự chấp nhận các điều phạm thánh và một cuộc cách mạng phụng vụ.
Nhưng chúng tôi thực sự rất vui mừng khi nghe về sự quan tâm của Cha. Thiên Chúa muốn Cha thấy được các tài liệu này bởi Người muốn Cha trở lại với đức tin Công giáo truyền thống, đức tin duy nhất chân thật. Đó là vấn đề về ơn cứu độ của Cha để đi đến việc từ chối hoàn toàn Thánh lễ Mới, Vaticanô II và Giáo hội Vaticanô II giả. Cha cũng cần phải tin giữ tín điều Không có Ơn Cứu độ Bên ngoài Giáo hội không một ngoại lệ nào. Đến được với những lập trường này là điều quan trọng nhất trong cuộc đời của Cha, vì “Đức tin ấy nếu không giữ trọn vẹn và tinh tuyền; chắc chắn người đó sẽ chết đời đời” (Kinh tin kính Thánh Athanasiô). Một lần nữa, chúng tôi thực sự vui mừng khi nghe về sự quan tâm của Cha và chúng tôi sẽ cầu nguyện cho Cha. Chúng tôi hy vọng cha sẽ xem xét thêm các thông tin.
Bài Viết Liên Quan